Võ thuật Nhật Bản
SUMO là một trong số những môn thể thao truyền thống tiêu biểu của Nhật Bản, đồng thời cũng là một nghi lễ của Thần đạo (Shinto).
Hai võ sĩ sẽ đấu với nhau trong một vòng tròn bằng rơm bện có đường kính 4,55 mét, ai bị đẩy ra ngoài vòng hoặc té trước là thua. Sumo không giới hạn thời gian đấu và thường chỉ kéo dài vài giây hay nhiều lắm là 2-3 phút.
Sumo ngày nay đã phát triển thành môn thể thao chuyên nghiệp. Hằng năm có 6 giải đấu chính, tổ chức vào các tháng lẻ trong năm tại các thành phố lớn như Tokyo, Osaka, Aichi và Fukuoka. Mỗi giải đấu kéo dài trong 15 ngày theo hình thức xoay vòng, mỗi ngày một võ sĩ chỉ ra đấu một trận. Ai thắng nhiều trận nhất sẽ là đương kim vô địch.
JUDO hay còn được biết đến là Nhu đạo – môn võ phổ biến nhất Nhật Bản. Đây là môn võ tự vệ dựa trên nguyên tắc đòn bẫy và sử dụng sức mạnh đối thủ làm lợi thế cho mình.
Các trận đấu của Judo diễn ra trên sân hình vuông có bề rộng 9,1m. Việc phân thắng bại dựa vào số điểm đạt được khi hết thời gian trận đấu, hoặc trong trận đấu ai có được điểm đầu tiên sẽ thắng. Đấu thủ sẽ nhận được 1 điểm khi ném ngã đối thủ nằm ngửa hoặc khống chế thành công, buộc đối thủ phải đầu hàng bằng Katame-waza, kìm giữ đối thủ trong 30s bằng thế Osae-waza, siết cổ bằng thế Shime-waza, bẻ khớp khủy tay bằng thế Kansetsu-waza có hiệu quả trong 1 phút.
Ngày nay Judo đã trở thành một môn thi chính thức của các kỳ Olympic và là một trong những môn thế mạnh của Nhật Bản. Hằng năm tại Nhật tổ chức nhiều đại hội Judo cho nhiều đối tượng, từ học sinh các cấp đến giáo viên, cảnh sát cho đến các giải đấu chuyên nghiệp quốc gia.
KENDO – Kiếm đạo là một môn võ sử dụng kiếm của Nhật Bản. Kendo được xem là môn võ thuật kế thừa kỹ thuật truyền thống của các Samurai và lưu truyền đến hiện tại.
Một trấn đấu luôn theo cơ chế một chọi một. Sân thi đấu hình vuông có bề rộng 9m hay 11m, hoặc cũng có sân hình chữ nhật. Đấu thủ sẽ dành được điểm khi đánh trúng tay, mặt, ngực, hông hoặc đâm trúng cổ họng đối phương. Thời gian và số điểm phân thắng bại mỗi trận khác nhau (nếu trận đấu có 3 điểm thì bên giành được 2 điểm trước sẽ chiến thắng, trận đấu 1 điểm thì bên nào giành được điểm trước sẽ chiến thắng). Thông thường một hiệp thi đấu chính thức kéo dài 4 phút, hiệp phụ là 3 phút.
KARATE – môn võ được những người nông dân ở Okinawa sáng tạo ra. Dưới sự đàn áp của chính quyền, người dân lại không được phép cầm mang vũ khí nên họ đã luyện tập sức mạnh tay chân và sự nhanh nhẹn để tự vệ tay không. Taekwondo của Hàn Quốc và môn Kick boxing của Nhật Bản cũng có nguồn gốc từ Karate.
Có 2 loại phổ biến là Karate truyền thồng và Karate Full contact. Karate truyền thống (hay còn gọi là Sundome Karate) không chủ động tấn công đối thủ, trong khi Karate Full Contact tấn công trực tiếp đối phương bằng tay không. Do xem trọng lễ độ và tính triết học nên Karate truyền thống được nhiều người luyện tập hơn so với Karate Full Contact.
AIKIDO là một môn võ thuật hiện đại của Nhật Bản được sáng tạo trên cơ sở các môn võ cổ truyền khác như Nhu thuật (Jujitsu), Kiếm thuật (Kenjutsu), và Thương thuật (Sojutsu).
Aikido không phải là môn võ để chiến đấu mà chỉ để tự vệ. Aikido không tấn công đối thủ cũng không để đối thủ tấn công mình, bằng cách vô hiệu hóa đòn tấn công của đối phương vừa tránh bản thân bị đả thương vừa không đả thương đối thủ.
Các thành phố lớn thường xuyên diễn ra các giải đấu lớn như Tokyo, Osaka…
KYUDO là môn thể thao bắn cung đòi hỏi sự tập trung cao độ. Các đại hội thì bắn cung toàn quốc thường được tổ chức tại Tokyo (tham khảo tại đây)